Rời xa ánh đèn Olympic, nhiều cựu vận động viên Malaysia đang tìm thấy đam mê mới với pickleball - một môn thể thao vừa thư giãn, vừa thắp lại tinh thần thi đấu sau giải nghệ.
Goh Liu Ying từng sống trong những khoảnh khắc huy hoàng nhất của thể thao Malaysia. Cô là người giành huy chương bạc Olympic, biểu tượng của làng cầu lông và là niềm hy vọng của cả quốc gia trong suốt nhiều năm thi đấu đỉnh cao. Thế nhưng ngày nay, sân đấu quen thuộc của cô đã thay đổi, không còn là sàn đấu Olympic mà là các sân chơi cộng đồng, nơi cô đắm mình trong pickleball.
Trong cuộc phỏng vấn với Malay Mail, Goh chia sẻ: “Tôi chơi hai đến ba lần một tuần trước khi sinh con, đôi khi kéo dài ba giờ”. Nhưng không phải cầu lông, mà là pickleball, môn thể thao pha trộn giữa bóng bàn, quần vợt và cầu lông, đang lan nhanh tại các công viên ở Malaysia.
Khi được hỏi liệu tình yêu với pickleball có thể sánh với “mối tình đầu” cầu lông, cô chỉ cười: “Anh đang hỏi một vận động viên cầu lông đấy à”.

Tuy vậy, cô vẫn thừa nhận: “Pickleball có thể là một môn thể thao giao lưu. Nhưng nếu nó có thể được đưa vào Thế vận hội, tôi nghĩ nó có cơ hội”. Với Goh và nhiều vận động viên chuyên nghiệp khác, địa vị Olympic luôn mang ý nghĩa lớn.
“Mọi kế hoạch của chúng tôi với tư cách là vận động viên đều xoay quanh Thế vận hội. Bạn có thể nhận được tiền hưu trí và lương nếu môn thể thao của bạn được tham gia. Nếu không, mọi chuyện sẽ rất khó khăn”, cô nói.
Tuy nhiên, chính sự tự do và hòa nhập của pickleball đã cuốn hút Goh: “Bạn có thể chơi chuyên nghiệp hoặc chỉ giao lưu. Đó là lợi thế. Bạn thậm chí không cần phải tập luyện vất vả, chỉ cần đến và tận hưởng”.
Không chỉ Goh, nhiều cựu vận động viên khác cũng đang rẽ hướng tương tự. Christian Didier Chin - cựu thần đồng quần vợt Malaysia là một ví dụ. Sau khi rời khỏi các giải đấu chuyên nghiệp ở tuổi 22 vì “không còn thấy nó thú vị nữa”, anh tìm thấy động lực mới khi vô tình thi đấu môn chèo thuyền và thắng giải với phần thưởng lên tới 20.000 RM. “Cả đời tôi chơi quần vợt ở Malaysia, không có tiền nào như thế cả”, Chin chia sẻ.

Giờ đây, anh thi đấu chuyên nghiệp cả ở paddle lẫn pickleball, đứng thứ ba châu Á về paddle. “Quần vợt giờ chỉ là công việc kinh doanh của tôi, để tự nuôi sống bản thân. Pickleball và chèo thuyền mới là nghề của tôi”, anh nói hài hước.
“Thay vì quá nghiêm túc, giờ đây tôi chơi bất kỳ môn thể thao nào miễn là tôi thích”, đó là tinh thần mới của thế hệ vận động viên giải nghệ.
Colin Wong Wei Ming, cựu vận động viên quần vợt quốc gia, cũng tìm thấy đam mê trở lại nhờ pickleball. Từng học đại học tại Mỹ và làm trong ngành tài chính, Wong bất ngờ “nghỉ ngang” sau khi phát hiện đam mê với môn thể thao mới này vào đầu năm ngoái. “Pickleball đã khơi dậy ngọn lửa đó trong tôi sau khi sự nghiệp quần vợt của tôi kết thúc”, anh kể. “Bạn bè và gia đình nói với tôi rằng đây có thể là cơ hội ngàn năm có một nên tôi quyết định dốc toàn lực cho môn bóng chày”.
Ngày nay, Wong luyện tập như một vận động viên chuyên nghiệp thực thụ với huấn luyện viên thể lực, chuyên gia vật lý trị liệu và cả chuyên gia dinh dưỡng. Với anh, “Pickleball thiên về giao lưu hơn là thi đấu. Văn hóa ở đây rất bổ ích và cởi mở”.
Dù chưa được đưa vào Thế vận hội, pickleball đang chứng tỏ giá trị khác - nơi các vận động viên tìm lại đam mê, sự kết nối, và một định nghĩa mới về thành công không chỉ gắn với huy chương. Một hành trình mới, ít áp lực hơn, nhưng lại nhiều niềm vui hơn.
